Month: July 2015
Trương Đạm Thủy
TIẾNG HÚ TRÊN CÂY ĐA
Tường Linh
Thông Điệp
Trên cuộc đi dài khổ hạnh thi ca
chàng lật sổ biên niên ngồi kiểm lại
nghe rõ nhịp của trái tim thời đại
quên soi gương tóc trắng tự bao giờ
còn trong chàng đứa trẻ “nhân chi sơ”
có thô thiển nhưng vô cùng chân chất
yêu cuộc đời bằng tình yêu duy nhất
không biết van xin cực lạc, thiên đường
Mất vốn hoa niên, đắng vị hồ trường
làm chú tiểu cuả chùa Thơ, hành đạo
góp công quả soạn bài kinh Thi giáo
nhận hình hài đa khổ kiếp nhân sinh
và cũng không che dấu thói đa tình
tình hạn hẹp sao đủ yêu vạn vật ?
đâu chỉ mỗi mặt trời nuôi trái đất
còn có chữ Tâm kỳ vĩ sáng ngời
Thông điệp tình phát mãi vẫn không vơi
chưa đắc đạo đã thấy mình thoát khổ
với cả loài người chung niềm hạnh ngộ
bài thơ xanh choàng trái đất thêm xanh
chàng lại đi cùng nhân loại đồng hành
nghìn năm trước, nghìn năm sau vẫn thế
hồn bút tịnh giữa mọi tầm dâu bể
viền chân trời tóc trắng rối theo mây
Túy Hà
Lời Nguyền
Riêng Nguyệt Khuyết
Bùa yêu trấn yểm từ muôn kiếp
ẩn trong huyết quản chảy miên man
hối hả từng phân da thịt gọi
thèm khát em ơi dáng nguyệt nằm
thức trắng gọi thầm đêm hoang mộng
em có biết rằng anh nhớ trông
nụ cười u ẩn như trêu ghẹo
đời lắm cuồng mê cũng trống không
nỗi nhớ miên man không tên tuổi
lời nguyền ứng nghiệm tự ngàn năm
em là bóng quế hay hiện thực
anh vẫn dành riêng một chỗ nằm
đêm trắng em ơi đêm trắng lạnh
trái tim khô khốc bỗng chuyển mình
nghe như tiền kiếp lên tiếng gọi
trong cơn đồng thiếp bóng nhập hình
miên man nỗi nhớ như sông chảy
ra tận biển khơi anh tìm em
biết là vô vọng mà sao vẫn
theo cuộc hải hành trong bóng đêm
không thể nào quên hoa nguyệt động
dù chỉ một lần nghe nhói đau
lá bùa trần yểm còn linh ứng
nhập hồn hóa cốt tận ngàn sau.
Chạm Cửa Mùa Thu
hoa thơm ủ hương người yêu
cho tím thu rụng vào thơ
cuối thu hơi lạnh dồn qua
những chiều thu biệt dấu yêu
dường như có sóng trong lòng
ngọn dao trích huyết không sờn
Túy Hà
Tuyền Linh
Hương Cau
Dịu dàng chơn chất hoa cau
Cuối xuân khoe sắc trắng phau gợi tình (*)
Mùi hương dịu ngọt lung linh
Nửa đêm gió thoảng rập rình song thưa
Tình em đến tận cuối mùa
Ta nghe mộng mị nửa khuya giấc tình
Đang trong thực nghiệm tâm linh
Bỗng như đâu đó hương tình thấm sâu
Tuyết sương phủ trắng mái đầu
Còn nghe hơi thở nhuộm màu ái ân
Biết đời là áng phù vân
Mà sao hương thoảng lâng lâng tình nồng
Cùng trăng em ghé qua song
Khiến hồn ta cứ bềnh bồng tơ duyên
Sáng mai đôi ngã đôi miền
Em ơi, ta mãi triền miên giấc tình…?